Chỉ vài tuần sau chiến thắng vang dội tại Champions League, Paris Saint-Germain (PSG) đã sẵn sàng bước vào trận chung kết FIFA Club World Cup tại New York, đối đầu với Chelsea. Tuy nhiên, không khí tại Paris, thành phố mà lẽ ra phải náo nhiệt vì đội bóng con cưng, lại bất ngờ trầm lắng đến lạ thường. Điều này đặt ra nhiều câu hỏi về sức hút của giải đấu cấp CLB thế giới và cách người hâm mộ Pháp đón nhận sự kiện trọng đại này.
PSG và Chung Kết FIFA Club World Cup: Sự Trầm Lắng Ở Paris, Sự Sôi Động Ở New York
Trái ngược với hình ảnh fanzone sôi động, màn hình lớn rực rỡ thường thấy khi đội tuyển Pháp thi đấu, Paris dường như thiếu vắng những dấu hiệu cuồng nhiệt cổ vũ PSG. Chỉ có một màn hình nhỏ được dựng lên cạnh sân vận động Parc des Princes, phục vụ vỏn vẹn khoảng 1000 người may mắn có vé vào xem. Không khí này quá khiêm tốn so với tầm vóc của một trận chung kết thế giới.
RMC Sport đưa tin, các quán bar truyền thống như Le Perroquet trở thành điểm đến chính của người hâm mộ. Những địa điểm này nhanh chóng kín chỗ trước ngày diễn ra trận đấu, cho thấy sự quan tâm của một bộ phận người hâm mộ vẫn còn đó, nhưng không đủ để tạo nên một làn sóng cuồng nhiệt lan tỏa khắp Paris.
PSG và Chung Kết FIFA Club World Cup: Sự Trầm Lắng Ở Paris, Sự Sôi Động Ở New York
Nhóm ultras CUP, những người hâm mộ cuồng nhiệt nhất của PSG, chỉ có một số ít thành viên được CLB hỗ trợ sang Mỹ. Thậm chí, họ cũng không lên kế hoạch tổ chức bất kỳ sự kiện cổ vũ nào tại Paris. Điều này cho thấy sự thiếu gắn kết giữa đội bóng và người hâm mộ trong nước trong sự kiện trọng đại này.
Một lựa chọn khác cho những người hâm mộ ở Paris là màn hình lớn tại trường đua Longchamp. Tuy nhiên, với mức giá vé tối thiểu 17 euro, sự kiện này mang tính giải trí nhiều hơn là một điểm tụ họp cổ vũ bóng đá thuần túy. Điều này càng làm nổi bật sự thiếu vắng một không gian công cộng đúng nghĩa để người hâm mộ cùng nhau theo dõi trận đấu.
Sự trầm lắng ở Paris có thể được lý giải bởi nhiều nguyên nhân. Đầu tiên, FIFA Club World Cup chưa được đánh giá cao như các giải đấu khác ở châu Âu. Thứ hai, khung giờ trận đấu tại Mỹ không thuận lợi cho khán giả châu Âu theo dõi, làm giảm đi hứng thú của nhiều người.
Thêm vào đó, việc trận đấu diễn ra ở Mỹ cũng tạo ra một rào cản về địa lý, khiến cho việc cổ vũ trực tiếp trở nên khó khăn hơn. Không khí cuồng nhiệt mà người hâm mộ Pháp thường thể hiện trong các giải đấu lớn như World Cup dường như vắng bóng trong lần này.
Tuy nhiên, nếu PSG giành chiến thắng, đây sẽ là một cột mốc lịch sử đáng tự hào. Đó sẽ là lần đầu tiên một CLB Pháp lên ngôi vô địch thế giới cấp CLB, một thành tích xứng đáng được ghi nhận và ăn mừng.
Câu hỏi đặt ra là liệu chiến thắng tại New York có đủ sức lay động Paris, thổi bùng lên ngọn lửa đam mê bóng đá vốn có của thành phố này hay không? Hay chiếc cúp vô địch chỉ đơn thuần là thêm một danh hiệu vào bộ sưu tập khổng lồ của PSG, mà không để lại dấu ấn quá sâu đậm trong lòng người hâm mộ?
Sự kiện này đặt ra nhiều vấn đề cần suy ngẫm về cách thức kết nối giữa các CLB bóng đá với người hâm mộ trong kỷ nguyên toàn cầu hoá. Việc tổ chức giải đấu ở một địa điểm xa xôi và khung giờ không thuận lợi đã vô tình tạo ra khoảng cách giữa đội bóng và người hâm mộ, dẫn đến sự trầm lắng đáng tiếc tại Paris.